Tiển Sóng

Photo copyright: Quan Tran

Nghe thì thào,
sóng chia tay với cát.
Nghe lặng thinh,
trăm năm đá vẫn chờ.
Nghe lung linh,
tia nắng chiều hấp hối.
Nghe thoi thóp,
hoàng hôn đang tàn dần.
Nghe vu vi,
gió lạnh thoảng vào tim.
Nghe thẩn thờ,
hồn mất từ bao giờ.

Quân.
Tháng Tám 2012.

Nàng

Photo copyright: Quan Tran

Tôi cám ơn đời ban cho những nụ cười xinh đẹp để tô điểm cho cuộc sống này. Tôi cám ơn đời ban cho những giọt lệ, như nhắn nhủ, cho tôi biết được rằng người vẫn còn thương người. Đôi khi tôi nghĩ, nếu đời sống thiếu đi tiếng khóc, tiếng cười; không có buồn vui; thì không gian sẻ thật trống vắng, thời gian chắc cũng trở thành vô nghĩa; chỉ còn lại đâu đây những khuôn mặt đẹp với phấn son và trang sức bên ngoài mà thôi.

Tôi muốn hỏi: "Nàng" có linh hồn không?

Quân.
Tháng Tám, 2012.

Tèo

Photo copyright: Quan Tran
Đôi khi tôi nghĩ mấy đứa bé thời nay được cha mẹ cưng chiều hơn thời xưa của chúng tôi. Cha mẹ thời nay mua quá nhiều đồ chơi cho con cái. Còn chúng tôi thì phải tự làm lấy đồ chơi cho mình. Nhưng, vậy lại vui hơn nhiều. Bất cứ món gì cũng có thể trở thành đồ chơi của chúng tôi.

Khi xưa, nếu có được ba vỏ xe này thì chắc là "hết sẩy" rồi. Có thể tôi sẽ rủ thằng Tí, thằng Tèo lăn bánh đua, hoặc làm xích đu, v.v.

Không biết bây giờ thằng Tèo đang ở đâu và làm gì? Mổi lần nhớ lại những chuỗi ngày xa xưa, lại thấy mình già đi. Thở dài...

Quân.
Tháng Tám 2012.

Sứ Sa Mạc

Photo copyright: Quan Tran

Lúc đó, tôi chỉ thấy hoa đẹp và đưa máy lên chụp. Nhưng khi về nhà, xem lại trên computer, tôi mới biết đây là loại Sứ Sa Mạc (tên tiếng Anh là Adenium). Rồi, tôi mới hiểu ra lý do tại sao lúc đó tôi bị Sứ thu hút tưởng như mất cả nửa hồn. Không hiểu sao, trong tiềm thức tôi, sa mạc lúc nào cũng đồng nghĩa với những vẻ đẹp huyền bí, tuy mộc mạc nhưng lại đầy sức quyến rũ.

Sứ ơi! Xin đừng quay lại, cho tôi giử được một nửa hồn còn lại.

-Quân.
Tháng Tám, 2012.

Lối Ra

Photo copyright: Quan Tran
Nếu anh được chọn nơi yên nghỉ cuối đời, thì nơi đó là vòng tay em. Em ơi! Xiết chặt anh vào lòng, ở đây đêm về lạnh lắm.

Nếu anh được chọn nơi yên nghỉ cuối đời, thì nơi đó là đôi mắt em. Em ơi! Thôi đừng khóc nửa, cứ để cho mộng tàn theo đêm.

Nếu anh được chọn nơi yên nghỉ cuối đời, thì nơi đó là tim em. Em ơi! Đừng để cho đôi tim ngăn cách, sau này gặp lại trên thiên đường, em có còn nhớ tên tôi?

Lạnh.

Quân,
Tháng Tám 2012.

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...