Photo copyright: Quan Tran |
Trên đỉnh sương mờ này, đã một lần tôi biết yêu.
Sáng hôm thức dậy, ra ngoài sân, tôi thấy khí hậu không còn ôi bức nữa. Thì ra, Thu đã về. Một cơn gió mát thổi nhè nhẹ gợi cho tôi nhiều nhớ nhung. Thấm thoắt, đã hai mùa Thu trôi qua...
Từng chiếc, từng chiếc lá đổi màu, có chiếc đổi sang màu vàng, có chiếc lại đổi sang màu đỏ. Để rồi từng chiếc, từng chiếc, sẽ lìa cành ra đi. Không lẽ mùa Thu đẹp, thơ mộng, tình tứ của người, lại là mùa tang của lá? Hàng thông đứng lặng thinh như đưa tiển, dãy núi xa xa thập thò như đợi chờ, luồng sương bay đến như để giao hưởng, tôi đứng đó thấy yêu lá quá đi thôi. Cả đời tận tụy, đến lúc lâm chung mà vẫn còn làm đẹp cho đời.
-Quân.
Tháng Chín 2012.
10 nhận xét:
có sinh có tử, hợp rồi cũng tan..đời vô thường, cây lá cũng cùng chung số phận..
Chào anh Cơ,
Có thể lá Thu đã cảm nhận được ý nghĩa của vô thường, nên đến lúc cuối đời vẫn tươi đẹp, và sẳn sàng lìa cành không vội vả mà cũng không luyến tiếc.
Cám ơn những lời tâm tình của anh.
-Quân.
Ngoài kia hàng vạn lá xa
mà tôi chỉ thấy lá ngày tôi yêu
Ngày qua hàng vạn buổi chiều
sao tôi chỉ nhớ "chiều tôi yêu nàng"
Nhớ ít thì khổ ít, càng nhớ nhiều thì khổ đau càng nhiều, anh Vân ơi!
-Quân.
Yêu lá hay yêu người vậy anh Quân? Yêu người, người phụ khiến ta đau khổ. Yêu lá, được yêu đến chiếc cuối cùng. Trong cơn gió thoảng mùa Thu có hạnh phúc ta lang thang đâu đó.
Minh Đức
Yêu người ta bước vào cõi động, yếu lá ta bước vào cõi tĩnh lặng để soi xét cuộc đời...lá không bị ô nhiễm tạp niệm nên lá vô tư..
Yêu lá, yêu lúc còn xanh,
cho khi đến lúc lìa cành vẫn yêu.
-Quân.
Nếu như vậy thì mình lá thôi, cho yên thân. :)
-Quân.
Yêu lá, vì lá đẹp, đẹp từ khi còn xanh tươi, đến khi về già, lá lại càng đẹp hơn ; Tình yêu sẽ luôn làm cho chúng ta phấn khởi, gần gủi, hạnh phúc và không còn khoảng cách tị hiềm. Mong rằng tình yêu đó sẽ mãi mãi ở trong chúng ta.
Cám ơn anh Hai-Biên đến xem và để lại vài lời tâm sự đẹp.
-Quân.
Đăng nhận xét