Những chiếc lá cuối, rồi cũng lần lượt lìa cành ra đi theo mùa thu. Có biết đâu cây vẫn ở lại đây một mình giữa trời đông. Cũng may, còn có được vài giọt nắng chiều. Nhưng làm sao sưởi ấm được cả một mùa đông?
Trời Cali năm nay lạnh nhiều, công viên bây giờ cũng vắng người. Một mình tôi đứng đây, nhớ lá nhiều, rồi thấy thương cây, nhiều hơn.
-Quân.
Tháng một 2013.
2 nhận xét:
Thơ mộng quá TG đọc vài giòng thơ làm lòng người cảm nhận được cuộc đời người nghệ sỉ như chiếc lá cuối thu chúc em gia đình thât vui nhiều hạnh phúc.
JN
Cám ơn anh Jesse đến chia sẽ vài cãm nghĩ.
-Quân.
Đăng nhận xét