Rừng

Photo copyright: Quan Tran

Cái yên tịnh của rừng già rất truyền nhiễm. Đi càng chậm, càng vô sâu trong rừng, tôi càng thấy mình tịnh hơn. Lúc đó là lúc tôi nghe được từng tiếng xào xạc của từng cơn gió nhẹ. Tôi ngửi được hương thơm của cây lá. Trong cái hỗn độn, rối loạn của hoang vu, tôi từ từ thấy được những cấu trúc rất ngăn nắp, trật tự của cảnh trí chung quanh.

Tôi rất thích đi lang thang trong rừng hoang, vì mỗi lần đi, tôi lại tìm được cảm giác như là tôi đang đi trong tôi.

-Quân.
Tháng Mười 2012.

2 nhận xét:

Conguyen7125 nói...

Tôi cũng có cái thú lang thang nơi hoang dã, có những cảm giác thú vị với các mùi cỏ cây mùi sương khói, lá mục, đất ẩm quyện lại, thành những hương vị thật khó diễn tả.....nó làm cho con người mình bỗng như hòa với thiên nhiên, những vui buồn dường như nhẹ nhàng phảng phất nhường cho một cõi thanh tịnh phiêu diêu...nói hơi quá là thoát tục...nhưng rồi cũng chỉ là những khoảnh khắc  trong đời..vì chẳng lẽ cứ trốn được mãi trong rừng.....thôi được lúc nào hay lúc ấy...vậy. 

quantran101 nói...

Đi dạo trong rừng cũng là một thú tiêu khiển rất thú vị, phải không anh Cơ? Cám ơn anh đến xem và để lại vài lời tâm sự.
-Quân.

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...