Hiển thị các bài đăng có nhãn Ảnh màu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Ảnh màu. Hiển thị tất cả bài đăng

Giọt Nắng Bên Thềm (3)




Khi thấy buồn em cứ đến chơi 
Chim vẫn hót trong vườn đấy thôi 
Chỉ có trong tôi ngày đã sang đêm lâu rồi 
Bài hát cho em giờ đã hát cho mọi người 
Để rồi lãng quên.

~ Thanh Tùng (Giọt Nắng Bên Thềm)

Giọt Nắng Bên Thềm




"Trả lại cho tôi, trả lại cho em,
Trả về hư không, giọt nắng bên thềm."

~ Thanh Tùng (Giọt Nắng Bên Thềm)



Lan (2)




- Quân.
California, Tháng Hai 2014.


Giọt Nắng Bên Thềm (2)



Còn lại trong tôi, còn lại trong em,
Chỉ là lung linh giọt nắng bên thềm.
~ Thanh Tùng (Giọt Nắng Bên Thềm)


-Quân.
California, Tháng Hai 2014.

Chợ Tết



Đôi khi tôi muốn trách đời không công bằng. Nhưng lại thôi. Nghĩ lại, Xuân về với muôn loài, Tết đến với mọi người. Công bằng lắm chứ, phải không? Công bằng hay không tùy tâm ta thôi. Bạn ơi, hãy cùng tôi vui Xuân vì cuộc đời tạm bợ này rất ngắn ngủi.

-Quân.
California, Tháng Một 2014.

Hoài Thu




Chiếu theo lịch Tây thì ngày 21 hoặc 22 trời sẻ lập Đông. Còn vài ngày nữa, Thu sẻ thật sự ra đi. Trong bốn mùa, tôi yêu nhất mùa Thu. Ngẫu hứng viết vài câu tiển Thu.

Hoài Thu

Bây chừ hoa có vàng bên ấy?
Bên nầy cỏ đã biết tương tư.
Sương mù che phủ thung lũng vắng,
ngàn thông cách biệt vẫn hoài thu.

-Quân.
California, Tháng Mười Hai 2013.

Nghiêm Trọng



Hôm nọ ghé qua khu phố Tàu, LA, thấy người này sao nghiêm trọng quá, bước đi rất mau chân thật thẳng như đang đi diễn hành, túi xách đeo phía trước như sợ mất của, còn đeo mặt nạ và kính râm che mặt. Ra giang hồ bấy lâu, gặp nhiều môn phái rồi, nhưng thú thật tôi chưa từng biết môn phái nầy là môn phái nào.

-Quân.
California, Tháng Mười Hai 2013.

Moon Road



Mây đen từ từ kéo đi, nàng trăng từ từ hiện ra, ánh sáng lung linh rớt lên sa mạc, như một vở kịch đang bắt đầu trên sân khấu của tạo hóa. Một mình tôi đứng trên đồi cao giữa không gian bao la, yên lặng. Nghe gió mát thổi nhẹ lên mặt. Nghe nhịp tim đập nhanh hơn. Hấp tấp, tôi đưa máy lên chụp một tấm.

Cám ơn Utah, it was the best show on Earth (đối với riêng tôi). Lâu rồi chưa trở lại Utah. Nhớ nhiều.

-Quân.
California, Tháng Mười Hai 2013.

Mê Xe Lửa




Thấy cậu bé đứng chết trân nhìn toa xe lửa, tôi chợt nhớ đến một kỷ niệm của những năm tiểu học. Tôi còn nhớ mỗi ngày trên đường đi bộ đến trường, tôi hay dừng lại trước một cửa tiệm bán đồ chơi. Say sưa ngắm chiếc xe lửa trong tủ kính, mơ ước ngày nào đó có được chiếc xe lửa này để chơi. Ngắm một lát rồi vội vã đi nhanh để không bị trể học.

Có một lần tôi bị bệnh rất nặng, (không nhớ là ban cua hay ban bạch gì đó), phải nằm nhà cả tháng trời. Suốt ngày ở trong nhà, chỉ biết cạo gió, ăn cháo, uống thuốc, rồi ngũ li bì. Không được ra ngoài chơi, buồn chán lắm.

Một hôm thức giấc, thấy chiếc lửa bên cạnh tôi. Không còn là giấc mơ nửa, mà là hiện thật. Đúng là chiếc xe lửa trong tủ kính rồi. Giấc mơ thành sự thật. Nổi sung sướng không tả được bằng lời. Thì ra mẹ tôi đã biết tôi mê chiếc xe lửa này. Bấy giờ, tôi chơi với chiếc xe lửa suốt ngày, không còn buồn chán, hết bệnh hồi nào không hay.

Bây giờ nhìn cậu bé này, tôi chợt thấy mình già rồi, mà cũng còn mê chụp hình xe lửa. Có một đều tôi không hiểu được là, tại sao mấy toa xe lửa lại có sức hấp dẩn, thu hút mãnh liệt như thế.

-Quân
California, Tháng Mười Một 2013.


Thu Chết




Mấy hôm nay, thời tiết bắt đầu hơi lạnh. Thu chưa đi mà Đông đang vội về. Ngỡ như Thu đã chết. Thu đã chết thật rồi, người ơi!

Buồn.

Tôi đang nghe Giấc Mơ Mùa Thu, sáng tác của Võ Thiện Thanh – một trong nhưng bài nhạc tôi rất thích – đặc biệt bốn câu cuối:

Ngày nào còn mang hơi thở chắc tôi vẫn còn nhớ người
Ngày nào đôi chân lê bước tuổi Xuân theo chiều nắng phai
Bàn tay nâng niu kỷ niệm vỗ về giấc mơ xa mờ
Mỗi khi Thu về tôi nhớ người

Khi buồn, tôi đến với âm nhạc và thơ văn. Chẳng thà sống ‘trên mây’, để được thấy tình yêu bất tử; còn hơn đối diện với hiện thực quá phũ phàng.

Khi buồn, bạn làm gì?

-Quân
California, Tháng Mười 2013.

Phơi Áo



Nhiều người nghĩ rằng phơi áo quần là chuyện xưa trái đất của thời đại ông bà mình. Nhưng tôi nghĩ phơi áo quần cho ta được nhiều lợi ích:
  • Bạn có nhớ những quảng cáo bán thuốc tẩy trên TV hứa hẹn làm cho quần áo có được mùi thơm của không khí trong lành (fresh air) không? Quảng cáo bán thuốc tẩy trắng? Khi phơi quần áo thì mình không cần mấy thứ thuốc đó nửa, ánh sáng mặt trời và không khí thiên nhiên đã có đầy đủ rồi.
  • Máy sấy làm cho quần áo mau củ mòn hơn.
  • Phơi áo quần tiết kiệm được tiền điện, máy sấy hút nhiều điện lắm.
Nếu bạn có quan tâm đến môi trường, hãy bớt dùng máy sấy. Ở nhiều quốc gia khác, phơi áo quần là chuyện thông thường. Ở Âu châu, chỉ có 50% dân số có máy sấy. Ngược lại, ở Hoa Kỳ, lại rất ít thấy ai phơi áo quần.

Thiết nghỉ, dùng máy sấy mới là xa xí và xưa trái đất.

-Quân
California, Tháng Mười 2013.

Lá Non




Thương quá, sinh ra trong vùng tối ẩm thấp dưới tàng cây già. Lúc nào cũng như thèm ánh sáng, như trẻ con khát sửa mẹ. Thương quá, còn bé mà không còn được nguyên vẹn. Tôi muốn hỏi đời một câu: "Lá vẫn xanh nhưng sao đời quá bạc?"

-Quân.
California, Tháng Mười 2013

Quán Vắng



Lâu rồi không trở lại đây uống cà phê. Hôm nay thấy cảnh vật cũng không thay đổi nhiều, chỉ có một điều khác xưa là hôm nay không có một bóng người. Sự im lặng ở đây làm cho tôi như muốn ngợp thở, tưởng chừng như cái điện thoại đã từ lâu cũng không còn reo nữa. Tôi định ngồi xuống uống một ly. Nhưng thôi, uống một mình buồn chết.

-Quân
California, Tháng Mười 2013.

"In all our searching, the only thing we've found that makes the emptiness bearable is each other." ~ Carl Sagan


Đỏ Vàng



Nghe tiếng con nít khóc, tôi quay lại thấy người mẹ đang vỗ con. Thằng bé vẫn cứ nhõng nhẽo, không chịu nín khóc. Tôi đưa máy ảnh lên định chụp lúc anh chàng đang làm xấu. Hình như có linh tính, nó nín khóc nhìn tôi chầm chầm. Anh chàng này lẹ ghê, mới vừa đang khóc đây, bây giờ lại nín thinh.

Hôm đó, tôi khám phá ra, ngoài chuyện chụp hình, máy ảnh còn có công dụng vỗ em bé.

-Quân.
California, Tháng Tám 2013.

"Of all the animals, the boy is the most unmanageable." ~ Plato

Hoa Tím II




Em tôi rất yêu màu tím. Khi tôi hỏi vì sao em yêu màu tím? Em chỉ nói không biết tại sao em lại yêu màu tím. Hôm nay tôi tự hỏi mình, thích chụp hình hoa tím từ bao giờ?

-Quân.
California, Tháng Bảy 2013.


Purple
Purple is the color of love,
Purple is the color I dream of.
Purple is the color of passion,
Purple is the latest fashion.
Purple is the color of glad,
Purple is the best color they had.
Purple is the color of laughs,
Purple is what he said on my behalf.
Purple is the color of me,
Purple is the best, you see.
~Luna Moon

Lily



Thứ Sáu lại đến, mời bạn dừng lại xem hoa, cho quên hết những nặng nhọc, căng thẳng trong tuần.

-Quân.
California, Tháng Năm 2013.

"You're only here for a short visit. Don't hurry, don't worry. And be sure to smell the flowers along the way." ~ Walter Hagen 


GNC



Khi còn nhỏ mình tập đi, tập chạy. Khi biết chạy rồi, thì cứ tung tăng, chạy nhảy suốt ngày. Bây giờ đến khi lớn tuổi, mình lại phải tập chạy một lần nửa, lần nầy chạy cho sức khỏe.

-Quân.
California, Tháng Năm 2013.

Hoa Tím


Hoa Tím

Bên em trong mùa hoa tím nở.
Nghe thương yêu qua từng nhịp thở.
Anh ước cho tình ta muôn thuở.
Xin mãi là mùa hoa tím nở.

-Quân.
California, Tháng Năm 2013.


Leo Mãi

"Ta lần mò leo mãi không qua được vách sầu
Ta tìm một tiếng yêu thấy toàn là sầu đau
Ước vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào
Suốt đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào"

 Đời Đá Vàng, Vũ Thành An.


Hôm nay tôi có hứng chụp một tấm hình minh họa cho bài nhạc, mà tôi rất thích, "Đời Đá Vàng" sáng tác của nhạc sĩ Vũ Thành An. Hy vọng không "cải lương" lắm. Thân gởi đến các anh chị em, bạn bè xa gần, thay lời chúc cuối tuần thật đẹp.

-Quân,
California, April 2013.

Lá Đỏ




Trong giấc mơ tôi,
có chiếc lá về,
cành khô rộn rã.

Trong giấc mơ em,
có cánh môi nào,
về đây lần nửa?

Thôi hãy quên đi,
không còn đợi chờ,
chỉ giấc mơ thôi.

-Quân
California, Tháng Tư 2013


Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...